Bobber

Thuật ngữ “bobber”, ban đầu được gọi là “bob-job” từ những năm 1930 cho đến những năm 1990, là một phong cách tùy biến (độ) xe máy.Cấu trúc tiêu biểu bao gồm tháo bỏ những phần thân xe dư thừa ra khỏi chiếc xe máy, loại bỏ dè chắn bùn phía trước, cắt ngắn dè chắn bùn phía sau mà nó được gọi là “bobbed” (“cắt cụt”) như “bob-tail” (“cắt cụt đuôi”), và tất cả những bộ phận thừa không cần thiết được loại bỏ để giảm trọng lượng của chiếc xe.

“bob-job” đã tiến hóa từ một loại trước đó từ giới độ xe máy của Mỹ, đó là “cut-down” (“rút gọn”) đã từng xuất hiện vào những năm cuối 1920 dựa trên nền tảng của series Harley-Davidson “J” V-Twin.”cut-down” được tạo ra để hiện đại hóa diện mạo và cải thiện hiệu suất của series Harley-Davidson “J” già cỗi.Bằng cách loại bỏ dè chắn bùn phía trước, cắt ngắn phía sau, và loại bỏ tất cả những bộ phận dư thừa không cần đến, chiếc xe máy được giảm trọng lượng, nhẹ đi đáng kể.”cut-down” cũng đặc trưng bởi một khung sườn được chỉnh sửa, trong đó ống yên ngồi được hạ thấp bớt và chiều dài cơ sở được rút ngắn lại, và kết quả là một cỗ máy thấp hơn và ngắn hơn, với một thanh chéo bao quát giữa từ đầu lái và trục sau.

Năm 1933, AMA đã giới thiệu giải đua “Class C”, trong đó quy định chỉ những xe máy đua được xếp vào mục lục mới được phép sử dụng trong cuộc thi đã được phê chuẩn, với những điểm đạt được sẽ hướng tới National Championship.Những chiếc xe đua “Class C” như Indian Daytona Scout, Harley-Davidson WLDR và WR là nguồn cảm hứng của “bob-job”, những chiếc xe đua này được lột trần trụi không có dè chắn bùn phía trước, phía sau được rút gọn và không có trọng lượng dư thừa.Những chiếc xe chạy trên đường đã sao chép trực tiếp từ dáng vẻ của những chiếc xe đua để có hiệu suất tốt hơn và trông phong cách hơn.Những chiếc “bob-job” đầu tiên đã xuất hiện vào những năm giữa 1930 và có xu hướng phản ánh nguồn gốc cạnh tranh ảm đạm của chúng, với tông màu sơn đơn giản và không có những bộ phận crom cũng như trang trí.

Ngay sau Thế Chiến Thứ II, những chiếc “bob-job” cùng với những chiếc “hot rod” là đối tượng thay đổi trang trí tăng lên ngày càng nhiều, bao gồm mạ crom, sơn trang trí lớp kim loại, dãi sọc và bọc màu.Chẳng hạn như năm 1946, Kenneth Howard (“Von Dutch”) đã chỉnh sửa chiếc Indian Scout của ông theo phong cách “bob-job” với tông màu hoang dã, một bình chứa nhiên liệu nhỏ hơn, tay lái nâng cao, và các ống xả được tinh chỉnh nâng lên tại phía sau.Những sự chỉnh sửa như vậy đã trở thành tiêu chuẩn cho những chiếc “bob-job” và trở nên phổ biến cho dù là những chiếc xe trình diễn (show bike) hay những chiếc xe chạy trên đường thông thường.”bob-job” tiến hóa xuyên suốt từ những năm 1950 và 1960 theo nhiều hướng khác nhau, một số hoàn toàn cho chiếc xe máy phổ biến và vòng đua trình diễn “hot rod”, một số có một phong cách “club bike” đặc thù, một số phán ánh thực hành drag-racing, và một số thì tiếp tục lấy cảm hứng từ “Class C” ban đầu.

Những chiếc “bob-job” phản ánh lại thị hiếu thẩm mỹ của những người chủ sở hữu, và được xây dựng tại gara của chủ sở hữu hoặc tại gara các nhà độ xe.Không có bất kỳ “bob-job” thương mại nào được sản xuất để đi trên đường cho đến cuối những năm 1990.Phong cách này cũng đã tác động đến những nhà chế tạo xe máy như Harley-Davidson, Honda và cuối cùng nó được hướng theo sản xuất thương mại.

Những năm cuối 1990, thuật ngữ “bob-job” được rút ngắn theo cách nói phổ biến và nó trở thành “bobber”, và phong cách này đã cho thấy một sự hồi sinh phổ biến trong giới độ xe máy.”bobber” tiếp tục được ưa chuộng ở thời nay, mặc dù những phong cách lai tạp đã nổi lên, chẳng hạn như “bobber chopper” hay “retro-bobber”.Những “bobber” là minh họa cho sự tiến hóa liên tục của phong cách và sự phổ biến lâu dài của nó.

Một chiếc “BSA M20” được độ theo phong cách bobber

 

Harley-Davidson theo phong cách bobber

sưu tầm | nguồn & photo Wikipedia